Hứa Phương trừng mắt nhìn chồng: “Con bé học lớp 9-2, ông đi họp phụ huynh, còn đi nhầm đến lớp 8-2, ông thì biết cái quái gì chứ.”
Chồng Hứa Phương: …
Ông ấy cảm thấy xấu hổ, vội vàng cúi đầu xuống, quả thực không để tâm đến chuyện học hành của con gái, cũng không hiểu con gái mình.
Hứa Phương mắng chồng xong, nghi ngờ hỏi An Như Cố: “Sao cô lại hỏi chuyện này? Lẽ nào do bạn thân con gái tôi xúi giục không để nó tìm bạn trai sao?”
Bà ấy nghĩ đi nghĩ lại, cảm thấy cũng có lý, vỗ tay cái bốp, bừng tỉnh đại ngộ: “Suýt nữa thì tôi quên mất, từ trước đến giờ tôi chưa từng nghe mẹ con bé nói nó có bạn trai, sợ rằng cũng theo chủ nghĩa độc thân giống con gái tôi. Nói không chừng đều do con bé đó xúi giục con gái tôi.”
“Nhưng mà mẹ nó không nôn nóng giống tôi.”
Hứa Phương nhận định hai cô gái đều theo chủ nghĩa độc thân.
Nhưng An Như Cố lại khẽ lắc đầu: “Bát tự con gái bà và con gái hàng xóm có một điểm đặc biệt, trong Quan Tinh không xuất hiện tính nữ.”
“Nghĩa là gì?” Hứa Phương tò mò hỏi.
“Chứng tỏ bọn họ bẩm sinh không thích đàn ông, nhân duyên với đàn ông kém, Đại Vận yếu nhược, nói cách khác, bọn họ thích phụ nữ.”
Hứa Phương và chồng: ???
Hứa Phương há hốc miệng: “Chẳng lẽ chúng là đồng tính luyến ái, chứ không phải người theo chủ nghĩa độc thân?”
Bây giờ internet phát triển, bình thường bọn họ cũng hay lướt web, mạng xã hội, nên không hề lạ lẫm với cụm từ đồng tính luyến ái. Nhưng từ trước đến giờ họ không biết mình lại tiếp xúc gần với người đồng tính luyến ái gần như vậy, hơn nữa đây lại là con gái họ.
Chớp mắt, Hứa Phương cảm thấy không ổn, đột nhiên ý thức được một số việc, hé miệng định nói lại thôi, mãi lát sau mới quyết định nói ra: “Chúng nó… Không phải mối quan hệ đó chứ?”
Hai cô gái thường xuyên ở cùng, lại vô cùng thân thiết, trang cá nhân lại toàn là ảnh chụp chung của họ… Hình như không phải mối quan hệ bạn thân đơn thuần.
Trong sự khiếp sợ của hai vợ chồng, An Như Cố gật đầu: “Không sai, năm 15 tuổi, hai bọn họ gặp vận đào hoa cùng ngày cùng tháng, chứng tỏ bọn họ đã ở bên nhau từ khi đó.”
Hứa Phương: !!!
Hứa Phương lùi về sau hai bước, che miệng hét lên: “Sao có thể như vậy chứ?”
Con gái bà ấy sao lại thành đôi với con gái hàng xóm?
Từ năm 15 tuổi, nghĩa là từ khi học lớp 9 thì chúng đã ở bên nhau?
Bà ấy không thể chấp nhận chuyện con gái mình là đồng tính luyến ái, toàn thân nổi da gà, run rẩy không ngừng, vội vàng xoa tay, năn nỉ An Như Cố: “Đại sư, cô tính sai đúng không? Con gái tôi sao lại là đồng tính luyến ái? Nó là người vô cùng bình thường, thích theo đuổi idol, không khác gì với những cô gái bình thường.”
Bà ấy vô cùng hy vọng An Như Cố tính sai.
“Tôi lừa bà để làm gì?” Giọng điệu An Như Cố lạnh lùng hơn.
Hứa Phương nghe vậy trầm mặc không nói gì, mặc dù lời An Như Cố nói trùng kích tâm trí, nhưng chỉ có đáp án này mới giải thích nghi ngờ nhiều năm của mình.
Tại sao con gái bà ấy đã gần 30 tuổi rồi nhưng vẫn không có bạn trai?
Hóa ra thật sự đã có “bạn trai”!
Trách không được khi bà ấy đề nghị kết thân, hàng xóm lại có thái độ quái dị như vậy.
Chỉ sợ bà ấy đã sớm biết mối quan hệ của hai cô gái.
Mà nguyên nhân con gái mình nói không muốn tìm bạn trai, sợ rằng hiểu mình sẽ không chấp nhận mối quan hệ của chúng.
Nhất thời, tâm trạng Hứa Phương và chồng đủ mùi vị lẫn lộn, cảm thấy phẫn nộ khi bị lừa gạt.
Bà ấy và chồng nhìn nhau, đã tin tưởng lời An Như Cố nói, bắt đầu tự ngẫm cách giải quyết.
Hứa Phương đứng dậy cảm ơn An Như Cố, sau đó hai người cất bước chuẩn bị quay về. Khí thế hùng hổ, nghiễm nhiên bọn họ định xuyên thủng bí mật này, chia rẽ hai người.
Trong lòng họ cảm thấy, con gái mình tốt như vậy không thể nào là đồng tính luýen ái, nếu như sự việc này bại lộ, họ biết giấu mặt vào đâu?
Nếu chúng không đồng ý chia tay, như vậy họ sẽ lấy cái chết ra ép buộc!
An Như Cố thấy thế chợt nói: “Thực ra bọn họ là chính duyên của nhau. Nếu hai người chia rẽ bọn họ, con gái bà sẽ không kết hơn, ưu sầu thành bệnh, chỉ có thể sống đến 45 tuổi.”
Đôi tình lữ này đã là thanh mai trúc mã từ nhỏ, tình cảm sâu đậm, bị ép buộc chia cách, nhưng lòng vẫn luôn hướng về đối phương.
Bị phụ huynh cản trở, không thể ở bên nhau.
Tình yêu và tình thân không cách nào song toàn, khiến họ bối rối, từ từ ưu sầu thành bệnh.
Hai người bị vạch trần, sợ hãi dừng bước.
Thế mà con gái họ lại có tình cảm sâu đậm với đối phương như vậy… Sau khi bị chia rẽ, lại dám cả đời không kết hôn?
Bọn họ bắt đầu do dự, không đi tiếp, trong đầu bỗng xuất hiện một suy nghĩ.
Con gái họ khỏe mạnh, vui vẻ quan trọng hơn, hay là mặt mũi họ quan trọng hơn?